Latest topics | » Bạn có sợ cảm giác bị bỏ lại một mình không?Tue May 19, 2015 5:09 pm by thieuvu » Khoảng cách mong manhWed May 13, 2015 5:10 pm by thieuvu » Yêu xa, rất cần một tin nhắn …Mon May 04, 2015 2:02 pm by thieuvu » Nếu sớm mai là ngày tận thếTue Apr 07, 2015 4:54 pm by thieuvu » Nếu bên bạn là một cô gái mạnh mẽMon Mar 02, 2015 4:56 pm by thieuvu » Tôi không quan tâmFri Feb 06, 2015 10:54 am by thieuvu » Bạn có nghèo không ?Sat Jan 24, 2015 5:10 pm by thieuvu » Lời cha khuyên conThu Jan 15, 2015 4:55 pm by thieuvu » Bài học từ hoa hồng kiêu hãnhThu Jan 08, 2015 4:42 pm by thieuvu |
Thống Kê | Hiện có 9 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 9 Khách viếng thăm
Không
Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 209 người, vào ngày Wed Jan 26, 2011 5:39 pm
|
Cach nuoi thu ao tren blog day may mem | Fri Jul 11, 2008 12:05 pm by missbanana22 | 8)Trước tiên, bạn truy cập vào địa chỉ link rồi thực hiện các bước sau:
http://bunnyherolabs.com/adopt/
- B1: Chọn vật nuôi mà bạn iu thík
- B2:
. Đặt tên cho vật nuôi của bạn trog ô Adopter name.
. Nhập nickname của bạn vào ô Adopter name
. Chọn màu cho vật nuôi của bạn = cách bấm chọn bảg màu
. Bấm …
| Comments: 8 |
Cung bien blog thanh san nhay nao | Fri Jul 11, 2008 12:16 pm by missbanana22 | Mã code nè
<marquee style='position:absolute; width:100px; height:900px; top:0px; left:0px; z-index:1;' direction='right' behavior='alternate' scrolldelay='0' scrollamount='15'><table border='0' cellspacing='0' cellpadding='0' style='width:2px !important; height:950px !important; background-color:#990099 !important;'><tr><td width='1' height='850' border='0' …
| Comments: 3 |
Chuyện tình cơn mưa | Mon Aug 25, 2008 4:25 am by haiquan | Chuyện tình cơn mưa
|
MXAT - Ký túc xá xế chiều, thời gian như ngả nón cúi chào từng nhóm cô cậu sinh viên trở về sau một buổi học ở giảng đường, sân vận động vang lên những tiếng hò hét náo nhiệt sau những pha bóng gây cấn của các chàng tra. Ở đằng xa, căng tin vẫn là những nụ cười tấp nập của các cô … |
| Comments: 9 |
Thử xem truyện mình viết nhé! | Sun Jan 18, 2009 8:41 pm by tomoyo07 | Name:Tớ thích cậu!
[b]-IM ĐIII!!
Đây là lần đầu tiên bạn hét lên với mình,sao bạn thay đổi vậy?Bạn và mình là bạn thân từ hồi lớp 1,đến giờ 2 đứa vẫn chơi với nhau dù có bị trêu chọc,thế mà...Cái lời nói ấy,không chỉ làm mình buồn mà nó còn như 1 con dao găm đâm vào trái tim của mình.Sao bạn lại …
| Comments: 10 |
Your first subject | Thu Jan 10, 2008 5:35 pm by Admin | Take some time to read this information before starting to use the administration of your forum:
How to access your administration panel ? In the top menu, click on Log In, a new page is displayed. Fill in the username "admin" and the password you have choosen during your registration. If you have lost or forgot it, click here. Once you are logged in, click on the link "Administration Panel" at …
| Comments: 1 |
Trang Điểm & Thời Trang | Mon Aug 25, 2008 2:23 am by haiquan | Trang Điểm & Thời Trang Ai muốn xí xọn thì dzào đây.Những thực phẩm giúp bạn xinh đẹp và gợi cảm hơn
BS. haiquan
Bạn muốn giảm béo, chống mụn, làm trắng da, chống lão hóa và tinh thần thật sảng khoái? Lời khuyên của các chuyên gia là: ăn. Nếu biết chọn thực phẩm, bạn …
| Comments: 11 |
Statistics | Diễn Đàn hiện có 438 thành viên Chúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: chinhi64
Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 11807 in 1306 subjects
|
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
bella104597 Trưởng nhóm
Registration date : 24/03/2008
|
| Tiêu đề: Chiếc ghế của Bố Tue Jul 01, 2008 7:36 pm | |
| Mão triều thiên của người già ấy là con cháu, còn niềm tự hào của trẻ thơ chính là bố mẹ. (Tục ngữ)
Ở đâu đó giữa bài hát mừng Giáng Sinh đầu tiên mà theo sau là sự mua sắm, làm bánh, trang trí và gói quà đến mệt lả, ý nghĩa thật sự của Giáng Sinh đã chậm chạp trôi qua – cho đến cái khoảnh khắc tôi bước qua cửa vào căn nhà của bố mẹ tôi. Khi chồng tôi, Ken, con gái tôi, Megan, cháu gái, Hailey, và tôi bước vào trong nhà, chúng tôi đã được đón chào bởi một sự bùng nổ cảm giác của cảnh tượng, âm thanh và hương thơm Giáng Sinh, và linh hồn Giáng Sinh lại rộn lên trong tim tôi một lần nữa! Điều gợi lên cảm xúc nhiều nhất không phải là âm nhạc hay những vật trang trí, mà là chiếc ghế của Bố. Nó đã ở đây từ lần đầu tiên tôi nghe câu chuyện Giáng Sinh và được kế tục bởi niềm tin và truyền thống của gia đình chúng tôi.
“Ngồi đi con,” người đàn ông miền Nam nhã nhặn mà tôi gọi là “Bố” yêu cầu, ông bật dậy từ chiếc ghế. Tôi ngồi chìm trong đống nệm đã được bọc lại bởi vải bọc đã đổi màu theo năm tháng với cuộc sống của những người đã một thời ngồi lên chúng.
Ngay từ rất sớm, mẹ đã dạy bọn trẻ con chúng tôi rằng chiếc ghế của bố là một chỗ ngồi thiêng liêng với niềm danh dự và sự kính trọng. Ngay cả những con vật nuôi trong gia đình cũng học được nguyên tắc bất thành văn trong nhà chúng tôi: nếu không được mời, thì chiếc ghế của bố là bất khả xâm phạm. Mẹ tôi đã tạo ra chỗ đặc biệt này cho chồng bà như là một chỗ nương tựa cho những cơn dông của cuộc đời. Chiếc ghế của bố trở thành vật trung tâm của cuộc sống gia đình tôi. Ở đây chúng tôi đã học những bài học, tổ chức những cuộc vui và giải quyết những rắc rối.
Dù tôi không có được hồi ức về những ngày đầu tiên trải qua trên chiếc ghế này, nhưng tôi đã xem những bức ảnh trắng đen chụp cảnh bố bế tôi ngồi trên ghế. Kỉ niệm đầu tiên của tôi về bố trong chiếc ghế này là những câu chuyện bố kể cho tôi nghe, và những bài hát bố đã hát cho tôi nghe ở đó.
Những năm đầu đời của tôi, cuộc sống với bố thật bình dị, cho đến ngày tôi bị buộc phải chia sẻ chiếc ghế của bố với em gái mình. Tuy trong lòng tôi không có chỗ cho “sinh vật mới”, nhưng chiếc ghế thì luôn đủ chỗ cho hai chị em chúng tôi. Việc chia sẻ không gian thiêng liêng này đã dần giúp tôi chấp nhận người em gái đã “hiển nhiên đến ở đây” với chúng tôi .
Suốt thời thơ ấu, cứ hễ chuông đồng hồ điểm năm giờ chiều là lúc hai chị em tôi háo hức đón bố về. Nhìn qua cửa sổ cho đến khi thấy chiếc xe lớn màu đen của bố lái đến khúc quanh, chúng tôi thét lên, “Bố về!” Rồi cả mẹ, em gái tôi và tôi, cùng với các con vật nuôi trong nhà chạy ra mừng bố.
Sau mỗi bữa tối chúng tôi tụ tập quanh chiếc ghế của bố nghe những tin tức mà bố có được từ những bài học của ông trong hoạt động chính trị, những sự kiện đương thời và nhân loại. Sau đó chúng tôi xem vô tuyến, đọc sách hay chơi những trò chơi, học cách thua sao cho hay hoặc thắng có độ lượng.
Những năng lượng hàn gắn đặc biệt tỏa ra từ chiếc ghế bất cứ khi nào bố nhấc chúng tôi lên đó với ông để hôn một tiếng thật kêu, và nó trở thành một nơi thần kỳ để hàn vá những trái tim tan vỡ khi bố lau nước mắt cho chúng tôi bằng chiếc khăn tay nhỏ mà chúng tôi đã tặng ông vào dịp Giáng Sinh.
Mỗi khi vắng bố, em gái tôi và tôi đua nhau sưu tập những đồng xu bố đã đánh rơi ra từ túi áo lăn xuống dưới những chiếc đệm. Và những khi chúng tôi đạt được những thành quả đặc biệt, bố đều ngồi trên ghế phát bánh kẹo cho chúng tôi, hoặc chỉ đơn giản nói là, “Bố rất tự hào về con.”
Không phải ký ức nào về chiếc ghế cũng đều vui vẻ cả - nó có thể nhanh chóng trở thành một chỗ nóng bỏng khi mẹ đưa chúng tôi đến đó để phạt, để chúng tôi học được thế nào là đúng sai. Muốn đi ra ngoài chơi với bè bạn, chúng tôi cũng phải giành được sự cho phép từ người đàn ông ngồi trên “chiếc ghế dễ làm nản lòng” đó.
Em trai của chúng tôi ra đời khi chúng tôi đã bước vào tuổi thiếu nữ, và những hoạt động trước đó của chiếc ghế được lặp lại, nhưng chẳng bao lâu sau, tôi và em gái vào Đại học. Cuộc sống vẫn tiếp tục với tất cả vòng xoắn và biến chuyển của nó, và rồi đến lúc chúng tôi mang người bạn đời của mình về nhà để ra mắt bố mẹ. Nếu bố tôi mời người thanh niên nào ngồi vào chiếc ghế của bố, thì đó là dấu hiệu chắc chắn của sự đồng ý.
Rồi cả hai chị em tôi đều kết hôn và rời khỏi nhà, con chó của gia đình – Chip – cũng trở nên già yếu, và bố thường tìm một chỗ ngồi khác vì không muốn làm phiền người bạn trung thành đang cuộn tròn trên chiếc ghế. Ngôi nhà trở nên lặng lẽ, nhưng không kéo dài lâu. Tiếng cười lại tràn ngập căn nhà khi những đứa cháu ngoại ra đời. Thật là một cảnh tượng đẹp đẽ khi mẹ tôi ngồi trên thành ghế trong khi bố tôi âu yếm bế từng đứa cháu ngoại, gợi nhắc lại những câu chuyện xưa và những bài hát mà ông đã từng đọc và hát cho chúng tôi khi còn bé.
Nhiều năm trôi qua từ khi tiếng cười của những đứa trẻ và tiếng sủa của con chó đã vang lên quanh chiếc ghế. Những đứa cháu đã lớn dần lên và con Chip cũng đã mất, nhưng khi Giáng Sinh đến, lịch sử một lần nữa lại tự nó lặp lại khi Hailey khám phá ra tất cả những niềm vui từ chiếc ghế của ông cố mình: những câu chuyện; những bài hát; những viên kẹo và những đồng xu.
Giáng Sinh này cũng giống như tất cả các Giáng Sinh trước đó, chúng tôi lại tụ tập quanh chiếc ghế của bố để nghe câu chuyện Giáng Sinh. Nó sống động hơn bao giờ hết, tràn ngập với tiếng cười đùa của bốn thế hệ gia đình chúng tôi. |
| | | |
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| April 2024 | Sun | Mon | Tue | Wed | Thu | Fri | Sat |
---|
| 1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 | 18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 | 25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 | | | | | Calendar |
|
Social bookmarking |
Bookmark and share the address of TCN on your social bookmarking website
Bookmark and share the address of TCNFUNNY FORUM on your social bookmarking website |
|
feeds | |
|